Thức giấc ngỡ ngàng..
..xuân bỏ đi đâu
Nghiêng nắng màu loang
Đổ vàng một trời
Người vội chạy đi
Vượt qua biên giới
Hồn dưới chân mình
Hoang nẽo vô tâm
Nước mắt mùa ngâu
Lời kinh dội xuống
Dưới những mộ sâu
Oán than sục xùi
Thức giấc hỏi mình..
..nhớ gì xuân xa?
Tháng tư hoang mang
Từng lớp người vào
Trên nón trên mình
Trên cờ trên áo
Khắp mọi nẽo đường
Cả nước đầy sao
Mười sáu ngàn đêm
Ngục tù nở hoa
Mặt trời đen nhuộm
Phận người thối tha..!
Thức giấc nhìn quanh
Còn ai ở đây!
Còn ai ngủ vùi
Một nơi đắng cay
Thức giấc ngồi nghe
Chuyện xưa chuyện sau
Tháng tư hai màu
Tháng tư nghẹn ngào..!
Tháng tư..”tự hào”
Nguyenmk
April 12-2019
Cứ đến tháng tư là Nghe nhức nhối,
Kéo mọi nỗi buồn quá khứ ra Khoe!
LikeLiked by 2 people
Cảm ơn bạn queadrian đến xem thơ và lưu bút. Chúc bạn và những người thân thương luôn an lành, vui khỏe.
LikeLiked by 1 person
Bài thơ “Tháng tư…” Đọc cảm thấy rất đau lòng…!
LikeLiked by 1 person
Cảm ơn huynh, chúc gia quyến và anh luôn an bình.
LikeLike
Những tháng ngày nhuộm đỏ
Đọc bài thơ anh cái cảm giác xa xưa ấy lại về rỏ ràng như mới hôm qua
Cái cảm giác tuyệt vọng đó thật khó quên .
LikeLike
Cảm ơn Phibi xem thơ và viết lại cảm xúc. Chúc bạn và thân quyến vạn sự an lành.❤❤
LikeLike